• Creative Lab
  • INTRO
  • CREATOR
  • TOPIC
  • HOT
  • 이애경의 그냥 눈물이 나
    글쓰기를 좋아해 지금까지도 글을 쓰는 자리에 머물러 있습니다
    Aekyoung Lee
    Writer
    이애경 / 상세보기
    여행, 나를 아이처럼 만들어주는 (2013-05-08)
    추천수 225
    조회수   2,999
    여행, 나를 아이처럼 만들어주는
    글·사진 : 이애경 (작가)

    도쿄의 한강이라고 불리는 스미다 강과 마주한 강변 카페에 들어섰다. 강바람을 쐬고 싶어 테라스 쪽으로 나갔는데 단정한 스카이 블루 셔츠에 하얀 앞치마를 두른, 키가 큰 남자가 내 쪽으로 와서 뭔가를 묻는다. 초고속 스피드 일어다. 아무 말 못하고 눈을 동그랗게 뜨고 있으니, “smoking?”이냐고 영어로 다시 물어준다. 고개를 내젓고 발걸음을 돌려 실내로 들어와 구석 쪽에 자리를 잡으려고 하는데 이번엔 그가 창가 쪽 자리로 눈짓을 하며 환하게 웃어준다. 긴 말을 하지 않고도 쉽게 서로를 이해를 하는 두 사람.
    일본에 오면 가끔 느끼는 거지만, 거의 비슷한 얼굴을 하고 있는데도 그들의 언어를 자유자재로 구사하지 못하는, 나라는 이방인에게 던져지는 어떤 인도주의적 친절에서 비롯되는 호감들을 나는 느끼곤 한다. 그것이 또래와 맞닿은 경우 그 친절함은 조금 더 친밀하고 가까이 다가온다. 제한된 일본어와 영어를 섞어 의사표현을 하고 있는 나와, 아이의 옹알이를 듣는 것처럼 내게 귀를 기울여주고 이해하려 애써주는 상대방의 집중도가, 마치 친구사이의 그것처럼 상당히 강렬해지기 때문이다.
    여행을 다닐 때 다소 감상적이 된다고 여겨지는 것은, 굳게 다잡고 있던 마음의 끈이 풀어져서가 아니라 아이처럼 단순하고 무능력해져버린 나 자신을 고스란히 밖으로 드러내야하기 때문이 아닐까. 스카이 블루 셔츠의 남자가 계속해서 컵에 물을 따라주고 불편한 게 없는지 신경 쓰며 서성대는 모습을 보고 그런 생각이 들었다. 그래서 혼자서도 잘 해내는 내 안에 감추어져 있던, 수십 년 전에 퇴화되었다고 생각했던 아이의 본성이 내 뜻과 관계없이 만족되자 돌연, 나는 행복감에 휩싸였다.
    그의 친절한 보살핌을 받아들고 보니 가끔은 아이처럼, 도움을 받아야하는 상황에 나를 던져놓고 사람들의 친절을 받아들이도록 하는 것도 필요하겠다는 생각이 들었다. 그런 베풂의 소중함과 고마움을 알게 되면 나도 언젠가 반대편에 섰을 때 사람들에게 무언가를 베풀어줄 수 있기 때문이다.
    혼자 살기에 세상은 너무 넓고 혼자서는 이 세상을 다 채울 수 없다. 삶이란 완전하지 못한 사람들이 서로를 채워주고 잘 서있을 수 있도록 서로 지탱해주는 것이다. 때로는 아이처럼 사람들의 호의를 그저 받고 즐거워하면 되는 것. 호의에 보답할 수 있으면 좋지만, 그렇지 못하더라도 좌불안석이지 않을 것. 어쩌면 삶을 살아가는데 필요한 이런 지혜를 얻기 위해 나는 여행을 계속하는 지도 모른다는 생각이 들었다.

     

    _이애경은 호기심이 많아 기자가 되고 나서야 글쓰기를 좋아한다는 걸 알게 되어 지금까지도 글을 쓰는 자리에 머물러 있다. 음악잡지[SEE] 편집장, [굿데이] 연예부 기자로 활동했고, 가수 조용필, 윤하, 유리상자의 작사가로 활동하며 노래에 이야기를 담아주는 일을 하고 있다. 감성에세이 [그냥 눈물이 나]를 집필했다. 글에는 치유의 힘이 있다는 것을, 용기와 힘을 준다는 것을, 생각을 변화시키는 기적이 담겨있다는 것을 알기에 오늘도 그녀는 세상을 여행하며 글을 쓰고 있다.
    日本語
    旅行、私を子供のようにさせる
    写真・文 : イ・エギョン作家
    東京の漢江(ハンガン)と呼ばれる隅田川と向き合った川辺のカフェに入った。川風を感じたくてテラス席に向かったが、きちんとしたスカイブルー色のシャツに白いエプロンをかけた、背の高い男性が私の方に来て、何か言う。超高速スピードの日本語だ。何も言わずに目を丸くしていたら、
    “smoking?”と英語で聞きなおしてくれた。首を振り、行き先を変えて室内に入り奥の席に座ろうとしたら、今度は彼が窓側の席に視線を送りながらニッコリと笑う。長い会話はしてないが簡単にお互いを理解する二人。
    日本に来ると時々感じるが、ほぼ同じ顔をしているのに、彼らの言葉を自由に話せない、私という異邦人に投げかける人道主義的な親切に由来する好感を私は感じたりする。それが同じ世代と触れ合う場合はその親切さはもっと親密で近くに感じる。限られた日本語と英語が混ざった意思表現をしている私と生後の子供が放つ声を聞くように私に耳を傾けて理解しようと努めてくれる相手の集中力が、まるで友達の間柄のようにかなり強くなるからである。
    旅行に行くとき、多少感傷的になると思われるのは、しっかりと引き締めていた心の糸が解れるからではなく、子供のように単純で無能力になった自分自身をありのままさらけ出すからではないだろうか。スカイブルー色のシャツの男が何度もコップに水を入れ、不便なことはないか、気を利かし、うろつく姿を見ながらそんな事を考えた。だから一人でも出来る自分の中に隠されていた数十年前に退化したと思っていた子供の本姓が私の意図とは関係なく満足すると突然、私は幸福感に包まれた。
    彼の親切を素直に受け入れてみると、時には子供のように、素直に受け入れなければならない状況に私を置き、人々の親切を受け入れるようにする必要もあるという気がした。そのような恵みの大切さ、ありがたさを知ると私もいつかは反対側に立ったとき、人々に何かを与えることが出来るからである。
    一人で生きるには世界はあまりにも広く、一人ではこの世界をすべて満たすことはできない。人生と完全ではない人々がお互いに満たし、しっかりと立てるようにお互いに支えあう事なのだ。時には子供のように人々の好意をただ受け入れて喜べば良い。好意にお返しできれば良いが、そうでなくても焦らないように。もしかすると人生を生きるために必要なこのような知恵を得るために私は旅を続けるのかも知れないと思った。
    _イ・エギョンは好奇心が多く、記者になってから書く事が好きだと言うことに気づき、今まで物書きとして留まった。音楽雑誌「SEE」編集長、「GOOD DAY」芸能部記者として活動し、歌手チョ・ヨンピル、ユンハ、ユリサンザの作詞家として活動しながら歌に物語を入れる仕事をしている。感性エッセイ「ただ涙が出るの」を執筆した。文には治癒の力があると言うことを、勇気と力をくれることを、考えを変える奇跡が込められている事を知っているため、今日も彼女は世界を旅しながら書き続いている。
    中國語
    旅行、使我變成了小孩
    照片・文章 : Lee Ae-kyoung作家
    我進入了位在被稱為東京的漢江(hangan)的隅田川川邊的咖啡店。 想感受河川的風所以選了露台的座位、不過、有一位穿著天藍色的襯衫帶著白色的圍裙的高個子男性朝著我來、說了什麼?是超快速度的日語。 我什麼都沒說圓圓的眼睛看著他、他再次重新用英文問了我"smoking?"。我搖了搖頭、他改變方向朝室內去打算坐在最裡面的座位、接下來他邊將視線朝靠窗的座位邊笑著。雖然沒有很長的對話、但簡單地相互理解了二個人。
    每當來日本時常感到、大致上長得一樣的臉、但卻不能自由地說對方的語言、我感受到對我這個外國人投與的人道主義的親切起源於好感。如果是在一樣的世代互相接觸的話、那個親切感應該會試更親密更接近。用有限的日文與英文夾雜著表達意思的我就像剛出生的小孩光是憑著聲音一樣地為了理解我努力傾聽的人的集中力、就像朋友的關係一樣變得相當強大。
    一般認為去旅行時、多少會變得感傷、其實並非是因為解開了勒緊心的繩索、而是變得像小孩一樣地單純無能力的將自己直接表現出來的關係吧。天藍色襯衫的男人有好幾次過來將水倒入杯子、有沒有不方便的事、一直注意、看到徬徨的身影想到了那樣的事。因此就算是一個人也可以躲在有能力的自己當中、認為數十年前退化了的孩子的舊姓與我的意圖無關、只要滿足的話會突然間感到我被幸福感包圍了。
    試著接受他親切的幫助的話、有時候像孩子一樣地、將我放置在必須接受幫助的狀況裡、我認為接受人們的熱情也是必要的。知道了像那樣的恩惠的重要性與令人感激的話、如果什麼時候我也站在對方的立場時、是因為可以給予人們某種東西。
    要一個人生活的話這個世界太過寬廣、一人是無法完全滿足這個世界的。 人生與不完全的人們互相滿足、為了可以好好地站立是要互相支撐的。 有時候像小孩一樣地只要接受人們的好意、感到喜悅就好了。 能夠回覆好意的話就好了、不過、即使沒辦法那樣也不要著急。我想說不定是為了要過生活而得到需要這樣的智慧我才持續旅行的。
    _Lee Ae Kyoung是有很多好奇心、當上記者後發現很喜歡寫東西、到現在為止還保持著身為作家。 音樂雜誌「SEE」總編輯、「GOODDAY」作為演藝部記者活躍著、一邊身為歌手Joe Yong-pil、 Yoonha的作詞者活躍著一邊做著將故事放入歌裡的工作。寫過感性小品文「只有流出眼淚來」。因為知道文章裡有治癒的力量、給予勇氣和力量、能注入改變思考的奇蹟、今天她也在世界一邊旅行著一邊繼續寫作。
    Vietnam
    Du lịch, làm cho tôi giống như đứa trẻ
    Bài viết. Ảnh: Tác giả: Lee Ae-kyoung
    Bước vào quán cà phê đối diện với sông Sumida được ví như là sông Hàn của Tokyo. Vì muốn ra ngoài hóng mát tôi đã đi ra ban công nhưng có 1 thanh niên cao ráo mặc áo sơ mi màu xanh da trời cùng với 1 chiếc tạp dề màu trắng tiến lại gần tôi và hỏi điều gì đó. Tôi mở to mắt và không thể thốt ra lời nào, hỏi lại anh ta là có phải anh ta muốn thuốc là không. Người đó lắc đầu và quay trở vào bên trong, anh ta định ngồi ở trong góc nhưng lần này anh ta đưa mắt về phía gần cửa sổ và cười. 2 người không cần phải nói nhiều đã nhanh chóng hiểu nhau.
    Nếu đến Nhật thì thỉnh thoảng ta sẽ có cảm giác cho dù có làm những khuôn mặt giống nhau thì cũng không thể sử dụng thành thạo được ngôn ngữ của người đó. Việc này thường được cảm nhậnxuất phát từ sự thân thiện của người dân khi đối xử với người nước ngoài.Trường hợp ngôn ngữ và tuổi tác sự tốt bụng thêm gắn kết hơn. Tiếng Nhật trộn lẫn với tiếng Anh rót vào tai tôi nghe như thể là tiếng thì thầm của những đứa trẻ. Tôi nỗ lực để hiểu đối phương giống như thể là bạn thân.
    Khi đi du lịch ít nhiều ta cũng có những cảm tưởng, không phải là cố để hiểu mà là giống như đơn thuần tôi chỉ muốn thể hiện giống như 1 đứa trẻ trong sang, vô tư. Rót nước và không quan tâm đến những bất tiện, nhìn hình dáng đấy tự nhiên tôi lại có những suy nghĩ như vậy. Vì thế cho dù 1 có 1 mình những thứ ẩn giấu bên trong tôi, bản năng của đứa trẻ hàng chục năm trước đã bị thoái hóa, cảm giác hạnh phúc của tôi đã bị gói lại.
    Nhìn vào sự quan tâm tốt bụng thỉnh thoảng giống như đứa trẻ tôi rơi vào tình huống phải chấp nhận sự tốt bụng của người khác và có suy nghĩ phải chấp nhận sự tốt bụng của người khác.
    Để sống trên thế giới này là điều vô cùng khó khăn bởi thế gian này quá rộng lớn, chúng ta không thể lấp đầy được cuộc sống này.
    Cuộc sống là những người không hoàn thiện giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau duy trì cuộc sống.
    Thỉnh thoảng nhận ý tốt của người khác và hưởng thụ cuộc sống. Nếu có thể báo đáp ân tình của người khác thì là 1 điều tốt nhưng nếu không thể báo đáp được thì cùng không phải là điều xấu. Sống trên đời để có nhữgg tri thức thì tôi đinh tiếp tục tham gia vào những cuộc hành trình.
    추천스크랩 목록
    PRE 너에게로 가는 길 (2013-04-07)
    NEXT 돌려 말하지 않기 (2013-06-10)