길스토리는 작지만 위대한 움직임..
Gilstory: A Humble but Mighty Movement.
  • HomeGILSTORY Gilstory History
    • 한국어
    • 영어
    • 일본어
    • 중국어
    • 베트남어
    CLOSE X
      길스토리 이야기
    • "당신이 힘들면 누군가 도와줄 수 있다는 마음, 혼자가 아니라는 믿음을 더 나눠주고 싶어요."

      2010년 1월, 저는 인도네시아 지진피해 현장에서 만난 사람들을 통해 불가항력적으로 내려진 '가난'을 평생 안고 살아내야 하는 그들의 절박함을 직접 봤습니다. '난 원래 가난하고, 평생 가난할 것이다.'라며 절망을 운명으로 받아들이고 사는 사람들을 만났습니다. 그들을 보며 국경과 지역, 인종을 초월해 진심으로 그들을 향해 손을 내밀어 주고 싶었습니다.
      그곳에는 당장에 지친 한 몸 뉘일 곳이 없어 맨바닥에서 잠을 자는 사람들뿐이었습니다. 함께 동행한 취재진들의 카메라도 다 치우고 우선 이들부터 살리고 보자고 생각했습니다.

      '봉사활동을 와서 열심히 도우면 되지, 꼭 사진을 찍고 방송에 나가야 하는 건가?' 라는 의문이 짜증이 되었던 저의 마음을 읽은 듯, 함께 동행한 사회활동가 한 분이 이런 이야기를 해주셨습니다.

      "김남길씨는 오늘 이들을 위해 집 한 채를 지어주셨어요. 덕분에 지진으로 무너져 맨바닥만 남은 집에서 자던 5남매에게는 편안히 잘 수 있는 집이 생겼어요. 그리고 우리에게 찾아와 주는 사람은 아무도 없었다는 이 곳의 사람들에게 나누어준 당신의 진심은 분명 큰 힘이 되었을 거에요. 저는 당신이 그들을 보고 마음 아파하고, 집 한 채를 지어주기 위해 열심히 땀 흘리던 아름다운 광경을 많은 사람들에게 보여주고 싶어요. 적어도 당신의 팬들에게만이라도 이야기 해 주고 싶어요. 아무도 돌봐주지 않았던 사람들에게 당신이 전해준 희망과 사랑을요. 그리고 함께 하자고 부추겨 보고도 싶어요. 간신히 삶의 가느다란 줄을 잡고 살아내는 이 사람들을 돕고 싶어 하는 사람들이 더 많이 생겨날 지도 모르잖아요."

      옳은 말이었습니다. 그렇게 되면 이곳에 직접 세운 집 한 채가 열 채가 되고, 백 채로 불어날 수 있을지도 모를 일이라는 생각이 불현듯 들었습니다. 오늘 나는 집 한 채를 지어준 것으로 끝난 게 아니라 향후 백 채, 아니 백만 채를 지어줄 수 있는 기초 공사를 해주고 온 것일 수도 있겠구나... 생각했습니다.
    • "나는 집 한 채를 지어준 것으로 끝난 게 아니라 백 채, 아니 백 만 채를 지어줄 수 있는 기초 공사를 해 준 것일 수도..."

      저는 '선한 영향력'에 대한 생각을 시작했습니다. 그러던 차에 제게는 운명과 같은 일이 일어났습니다. 인도네시아 지진피해현장 봉사활동을 다녀온 바로 다음날인 2010년 1월 12일, 아이티 대지진이 일어난 것입니다. 당시 미국에 체류하고 있는 저는 바로 아이티로 가야 할 것 만 같았습니다. 왜냐하면 저는 봤으니까요.. 지진이 일어난 이후에 처참한 그들의 삶을 봤으니까요.. 스스로 돕고 일어설 수 없어 국경을 넘어 분명 다른 사람의 도움 없이는 살 수 없는 절박함을 아니까요.. 그래서 어떻게든 힘을 보태고 싶어 저의 인도네시아 봉사활동 내용과 아이티 대지진 사태를 모아서 1시간 특집으로 '지진의 오늘과 내일'을 방영해달라 부탁을 했고, 나래이션을 통해 그들의 아픔을 제 입으로 사람들에게 전하게 되었습니다.


      "내가 하필 왜 이때 인도네시아를 갔을까. 마치 운명처럼..."

      마음이 있는 곳에 몸도 있다는 말이 있습니다. 공익근무를 하는 평범한 생활 속에서도 '영향력'에 대해서 다시 한번 확인하게 되었습니다. 입대 전 참석했던 한일문화교류회의 행사를 통해 일본 팬들이 모은 자선기금이 몽골로 전해져 가난한 마을의 아이들을 위해 학교를 지어줄 수 있었다고 합니다. 참 놀라운 일이라고 생각했습니다.
      "한국의 배우를 사랑하는 일본의 사람들이 마음과 돈을 모아서 몽골의 어린이들을 돕는다..." 여기에는 국경도 인종도 초월한 그냥 '사랑'만 있는 거구나 하는 '진심'을 알게 되었습니다. 그리고 바로 이런 것이 내게 주어진 '영향력'에 대한 나의 최소한의 책임이라는 것. 적어도 모든 아이들이 '가난'이라는 단어를 모르고 살게 해주고 싶다는 어릴 적 꿈이 생각났습니다.
      "그냥 '사랑' 입니다."

      정의가 무엇이냐고 많은 사람들은 궁금해 합니다. 저는 정의는 '사랑'이라고 생각합니다. 사랑을 나눌 수 있는 사람이 둘이면 좋고, 셋이면 더 좋고, 다섯이면 더할 나위 없이 좋은 것이 사람, 사랑입니다.

      이제 시작합니다. 무작정 행동만 앞서지는 않으려고 합니다. 내 주변의 사람들부터 보듬고 싶습니다. 세상 살만하다는 이야기가 오가는 '길'을 만들고 싶었습니다. 그래서 내가 누리는 행복이 차고 넘쳐서 누구와도 나누고 싶은 진심들이 모이는 '길스토리'를 만들고 싶었습니다.
      김남길의 이야기, 김남길이 가고자 하는 길의 이야기, 그 길을 함께 걷는 사람들의 이야기, 그런 모든 길들과 이야기가 만나는 플랫폼이 바로 '길스토리' 입니다.
    CLOSE X
      Gilstory History
    • “I want to share my faith that when you
      are going through a hard time, someone
      will be there to help you, that you are
      not alone.”

      In January 2010, I was in Indonesia right after it
      was hit by a severe earthquake, and I saw the
      desperation in people who suffer from poverty
      for their whole life.
      Seeing them accepting their fate of poverty without any question had opened my eyes, and I began to
      think about sharing with others regardless of their nationalities, regions, or race.
      I truly wanted to reach out to them.

      People on the earthquake site did not even have a shelter to lay their exhausted bodies. I got rid of
      camera crews and reporters, and tried to do whatever I could to help them. I did not want
      photo opportunities or being reported for doing what I came here for, which was to help the earthquake
      victims.

      One of the social workers who came with me seemed to read my mind, and told me, “you have built
      a home. These kids who lost their home during the earthquake now has a decent place to sleep tonight.
      People here thought nobody cared and nobody would come for them, but you came, a foreigner and
      famous actor. You came and played with their children and shared their pains.
      It really was a great comfort to them. I want to show the world how you really felt their pain, shared your
      heart, and sweated to build their homes. At the very least to your fans. The love and hope you gave to
      these forgotten people. And I want to urge them to join us. Who knows? It might encourage more
      people to join and help these desperate people.”

      She was right. The idea hit me like tornado. The home I built today could multiply to hundreds, or even
      hundreds of thousands.

      “Today,
      I might not have built just one home but the foundation for hundreds more...”
    • Ever since, I had been thinking about the ripple
      I could make. Then something happened like it
      was fate. 12 January 2010, the very next day
      I left Indonesia, another earthquake hit Haiti.
      I was in States then, and I knew that I had to
      go to Haiti, because I had seen the life after
      earthquake; the misery and devastation.
      These people could not help themselves.
      They desperately needed help from the other
      side of border. I wanted to help by whatever
      means, so I asked to air the footage from
      my Indonesian volunteer work along with
      the breaking stories from Haiti. In this on-air
      material I did the narration, and I was able
      convey the pain and sufferings of earthquake
      victims. I thought,


      “why I was there in Indonesia at that
      particular time? It had to be fate...”

      there is a saying that your body follows to where
      your heart goes. While I was working in public
      office as a part of my military duty, I had a
      chance to recognize my influence as an actor.
      Before starting working there, I took a part in
      a Korea-Japan cultural exchange program.
      I was told the funds raised from that event
      went to Mongolia to build schools in rural
      areas. I thought that was amazing.
      “The good whishes and money from Japanese people who love a Korean actor go out to help children
      in far away Mongolia...” I realized that only love transcends borders and races, and that it was my
      responsibility as a person with such influence. It also reminded me of my childhood dream. I wanted to
      build a world where children lived without ever knowing poverty.
      “It is just love”

      Many people ask what is justice. I think justice means love. The more people share love, better it is. It has
      just began. I do not want to rush into actions without thinking it through. I want to care for people who
      are close to me first. I want pave the Gil where people can talk about the world worth living for. Gilstory
      should be a place where people come together and share their happiness with others.
      The story of KIM Nam-gil, the story of the path KIM Nam-gil takes, and the story of people who walk the
      path with KIM Nam-gil. The platform where all these stories and paths meet is the Gilstory.
    CLOSE X
      Gilstory History
    • 「あなたが疲れていたら、誰かが助けてくれるという思い、
      一人ではないという信頼を、もっと分けてあげたい。」

      僕は2010年1月、インドネシアの地震被災地にいました。
      生きるための切実さを、そこで出会った人々から感じました。
      彼らは不本意にも与えられた「貧しさ」を
      一生抱えて生きていました。

      「私はもともと貧しく、生涯貧しいのだ。」と、彼らは絶望を運命として受けとめていました。
      僕は国境・地域・人種を越えて、心から彼らに向かって手を 差し伸べてあげたいと思いました。

      そこには疲れた体を休める場所がなく、地面で寝ている人々だけでした。
      一緒に同行した取材陣のカメラもすべて片付け、まず彼らを生かすことから始めてみようと思いました。

      「ボランティア活動に来て熱心に助けるだけでいいじゃないか、必ず写真を撮って放送しなければならないのか?」、という疑問がいらだちとなった私の心を見透かしたように、一緒に同行した社会活動家の方がこんな話をしてくれました。

      「キム•ナムギルさんは今日彼らに、家を一軒建ててあげました。おかげで、地震で崩れ地面だけ残った家で寝ていた5人兄妹は、ぐっすりと眠れる家ができました。そして、来てくれる人が誰もいなかったここの人々に、分けてくれたあなたの心は確かに大きな力になったと思います。私はあなたが彼らを見て心を痛めて、家一軒を建ててあげるために、汗を一生懸命流した美しい光景を多くの人々に見せてあげたいと思う。少なくともあなたのファンだけでも、このことを話してあげたい。誰も世話をしなかった人々に、あなたが伝えた希望と愛を。そして、一緒に助けようと強く伝えたい。かろうじて生命の細い綱を掴んで、生きている彼らを助けたいと思う人々が、さらに多く生まれるかも知れませんから。」

      そのとおりだと思いました。そうなれば、ここに直接建てた家一軒が十軒になり、百軒に増すことができるかも知れないという考えが、ふと浮かびました。今日僕は家一軒を建てたことで終わったのではない。今後百軒だけなく、100万軒を建ててあげられる基礎工事だったのかもしれない…と思いました。

      「僕が行ったことは家一軒を建てたことで終わったのではない。
      百軒だけでなく、100万軒を建ててあげられる基礎工事だったのかもしれない... 」
    • 僕は「良い影響力」に対して、考え始めました。
      こうした中で僕に運命のような出来事が起こりました。
      インドネシアの地震被災地でボランティア活動を
      行ってきたすぐ翌日の2010年1月12日、
      ハイチ大地震が起こったのです。
      当時、米国に滞在していた僕は、
      すぐにハイチへ行かなければならない気がしました。
      なぜなら、僕は見たからです。
      地震が起きた後に、彼らの悲惨な生活を見たからです。
      自らを助け、立ち上がることができないので、
      国境を超えた奉仕なしでは生きられない切羽詰まった
      状況を知っているからです。
      それで何とか力を貸してあげたかったので、
      僕のインドネシアボランティア活動の内容と
      ハイチ大地震の事態を合わせ、1時間特集で
      「地震の今日と明日」を放映してくれるように
      お願いしました。そしてナレーションを通して、
      彼らの痛みを僕の口で人々に伝えることになりました。


      「この時に、僕がよりによってインドネシアへ
      行ったのだろうか。まるで運命のように...」

      心のあるところに体もあるという言葉があります。
      公益勤務をする平凡な生活の中でも「影響力」を
      再確認しました。
      入隊前に参加した韓日文化交流会のイベントを
      通じて日本のファンが集めた慈善基金がモンゴルに
      伝えられ、貧しい村の子供たちのために、
      学校を建ててあげることができたそうです。
      本当に驚くべきことです。
      「韓国の俳優を愛する日本の人々が心とお金を合わせて、モンゴルの子供たちを助ける...」。ここには国境も人種も超越した「愛」がただあるのみだと、その「真心」を知りました。そして、僕に与えられた「影響力」に対して、これこそが最小限の責任であるということ。すべての子どもたちが、少なくとも「貧困」という言葉を知らずに生きられるようにと。そうしてあげたかった、子どもの頃の夢を思い出しました。
      ただ、「愛」のみです。

      定義は何かと多くの人々から聞かれました。僕は、定義は「愛」だと思います。愛せる人が二人なら良く、三人あればもっと良く、五人であれば申し分なく良いのが人、そして愛です。

      僕はこれから始めていきます。行動だけがむやみに先立たずに、自分の周りの人々から気にかけていきます。生きがいがあるという話が、行き交う「道」を作りたかったのです。それで自分が味わう幸せが溢れて、誰とでも分かち合いたいという心が、集まる「Gilstory」を作りたかったのです。

      キム•ナムギルの話、キム•ナムギルが行こうとする道の話、その道を一緒に歩いている人々の話、そんな人々との話が出会うプラットフォームが、まさに「Gilstory」です。
    CLOSE X
      Gilstory History
    • 「如果你累了、希望有人可以幫忙的想法、
      我想要將你並不是一個人這樣的信賴分更多給你。」

      2010年1月、我在印度尼西亞的地震受災地。
      從在那裡遇到的人們身上感受到了為了活著的迫切感。
      他們非本意的被賦予了一生「貧窮」的生活著。
      他們將絕望當作命運接受著
      「我會更貧窮、一生的貧窮。」我超越了國境•地域•人種、衷心的想要朝著他們伸出援助的手。
      那裡已經沒有可以讓疲累的身體休息的地方、只剩下睡在地面上的人們。
      一起同行的採訪陣容也全都收起照相機、首先我想試著讓他們可以活下來開始著手。

      「來作義工只要熱心地幫忙就可以了不是嗎?一定非得要拍照播放不可嗎?」這個疑問就像看透我焦躁的心一樣,一起同行的社會保護人士跟我說了這樣的話。

      「金南佶先生今天幫助他們建造了一個房子。托大家的福、睡在因為地震倒塌只剩下地面的家的5人兄妹現在有了可以好好地睡覺的家了。並且、完全沒有人來、我想分享給這裡的人的你的心確實會成為很大的力量。 我想要讓更多人看到、你對他們的心疼,為了建造一個房子而拼命流汗的景象。至少想向你的粉絲們訴說這件事。你傳遞給沒受到照料的人們的希望和愛。並且,想要強烈的傳達一起幫助他們。想要幫助抓住勉強地生活的細小的繩索而活著的他們的人們,說不定會越來越多。」

      我想是那樣的。突然浮現、如果變成那樣的話、想到直接在這裡建造的房子說不定會由一間變成十間、甚至可能增加為一百間。今天我並非建造一間房子就結束了。我想說不定今後不僅僅建造一百間、還有100萬間的基礎工程想要建造…。
      「 我去不是只建造一間房子就結束了。
      說不定不僅僅是一百間,還有100萬間的基礎工程想要建造... 」
    • 我對於「好的影響力」、開始思考了。
      在這樣之中我發生了像命運一樣的事情。
      去了在印尼的地震受災地做義工後、
      隔天2010年1月12日、
      發生了海地大地震。
      當時、正在美國的我、覺得必須要馬上去海地才行。
      原因是、因為我看到了。
      因為在發生地震之後、我看到了他們的悲慘生活。
      因為如果自己不幫助自己的話、
      就無法重新站起來、
      因為知道沒有超越國境的服務的話在絕望的情況下不能活。
      因此想要出力給予幫助、
      所以請求了電視台播放、
      結合了我的印尼義工的內容和海地大地震的狀況、
      做了1個小時的特集「地震的今天和明天」。
      並且透過旁白,由我親口向人們傳達他們的疼痛。


      「這個時候,我偏偏去了印尼。
      簡直就像命運一樣...」

      有句話在有心的地方也有身體。
      在慈善工作平凡的生活中也再次確認了
      「影響力」。
      聽說我去當兵前、參加的韓日文化交流會的活動通過了
      日本的粉絲集資的慈善基金順利傳達到了蒙古、
      為了能夠幫助貧窮的村莊的孩子們建造學校。
      真的是很驚人的事。
      「喜愛韓國的演員的日本的人們結合了心和錢、幫助蒙古的孩子們...」。這裡只有超越國境和人種的「愛」、我知道了那個「真心」。並且、對於給我的「影響力」、這正是最小限度的責任。全部的孩子們、至少都是因為不知道「貧困」這個辭彙而活著。很想要那樣做、我想起了小時候的夢想。
      只有、「愛」而已。

      有很多人問我定義到底是什麼。我認為定義就是「愛」。 如果可以愛的人有二個人話很好、如果有三個人的話更好、如果有五個人的話毋庸置疑地好的是人、並且是愛。

      我今後要開始行動。只有行動是不會不顧一切的站在前頭、我會從自己周圍的人們開始關心。 有生存的意義這樣的話,我想製作往來的「道路」。因自己體會到的幸福已經滿出來了、所以想要製作聚集與誰都可以共享的心的「Gilstory」。

      金南佶的故事、金南佶打算走的道路的故事、一起走那條道路的人們的故事、與那樣的人們的故事相遇的平台就是「Gilstory」。
    CLOSE X
      Câu chuyện của Gilstory
    • "Muốn chia sẻ tấm lòng sẵn sàng giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn,
      niềm tin rằng ta không chỉ có một mình"

      Tháng 1 năm 2010, tôi đã được tận mắt nhìn thấy sự cấp bách của những người nghèo khổ suốt đời thông qua những người mà tôi găp được tại hiện trường nơi thảm họa động đất tại Indonesia. Tôi đã gặp những người mà nghĩ rằng mình nghèo và tin rằng số phận mình là sống trong nghèo khổ. Khi nhìn thấy những người đó, tôi chỉ muốn đưa tay ra giúp, đưa tay ra nắm lấy mà không hề nghĩ đên giới hạn của quốc tịch, vùng miền, chủng tộc.
      Tại nơi đó chỉ có những người mà đêm đến ném mình vào nền nhà lạnh ngắt sau môtj ngày mệt mỏi. Tôi đã định sống cùng với họ để trải nghiệm trong 2 ngày mà không có camera cũng như kí giả xung quanh.

      "Nếu như đến để làm tình nguyện thì chỉ cần giúp đỡ hết sức mình là được, việc gì phải chụp ảnh rồi quay phim?" câu hỏi của một người trong đoàn tình nguyện như đọc hết được ý nghĩ trong đầu tôi.

      "Hôm nay Kim Nam-gil đã xây nhà cho những người ở đây. Nhờ đó mà 5 anh em-những người mà trước đây suốt ngày phải ngủ ở trên nền đất lạnh giờ có thể ngủ yên giấc rồi. Trước đây không một ai thèm quan tâm tới chúng tôi nhưng anh đã đến tận đây để giúp, tấm lòng chân tình của anh thực sự đã tiếp thêm một nguồn sức mạnh lớn cho chúng tôi. Tôi chỉ muốn truyền tải cho nhiều người biết được hình ảnh đẹp đẽ của anh khi rơi mồ hôi xây nhà giúp những người đó, khi đau lòng nhìn những người đó. Ít nhất thì cũng muốn để cho những người hâm mộ của anh thấy được điều đó. Tình yêu và hy vọng mà anh đã truyền tải cho những người mà không một ai thèm quan tâm. Tôi cũng muốn giúp sức mình vào với.

      Lời nói đó thật đúng đắn. Nếu thực sự như vậy thì chúng ta không chỉ xây một nhà mà có thể xây cả chục nhà, trăm nhà cho những người ở đây. Việc tôi xây một ngôi nhà hôm nay không kết thúc mà sẽ là sự khởi đầu cho việc xây một trăm ngôi, một triệu ngôi nhà sau này.

    • "Việc tôi xây một ngôi nhà không hề kết thúc mà sẽ là mở đầu cho việc xây một trăm, một triệu ngôi nhà sau này ấy chứ..."

      Tôi bắt đầu suy nghĩ về " ảnh hưởng của những thứ đi trước". Đúng lúc đó thì có một việc xảy đến với tôi như là định mệnh. Ngày 12 tháng 1 năm 2010, một ngày ngay sau hôm trở về từ hiện trường thiệt hại vì động đất ở Indonesia. Lúc đó tôi đang cư trú ở Mỹ nhưng lại phải bay ngay sang Haiti. Vì tôi đã nhìn thấy. Tôi đã nhìn thấy cuộc sống khổ cực của những người đó sau thảm họa động đất. Đó là sự cấp bách của những người không thể sống khi không có sự giúp đỡ của người khác. Thế nên tôi đã lượm lặt những hình ảnh hoạt động tình nguyện ở Indonesia và Haiti để làm tư liệu cho bộ phim đặc biệt " Hôm nay và ngày mai của động đất", đã xin được phát sóng bộ phim này, thông qua đó muốn chuyển đến cho mọi người nỗi đau của họ.

      "Tại sao lúc này tôi lại phải đến Indonesia chứ. Số phận trớ trêu.."

      Có câu nói là trái tim ta ở nơi nào thì thân thể ta cũng ở đó. Xác định lại một lần nữa "sức ảnh hưởng" ngay trong cuộc sống bình thường của một công nhân viên chức.
      Trước khi vào đại học tôi đã tham gia vào hội giao lưu văn hóa Hàn-Nhật. Thông qua một sự kiện của hội này, các Fan hâm mộ ở Nhật đã xây một ngôi trường cho những em nhỏ ở ngôi làng nghèo khó ở Mông Cổ bằng số tiền quyên góp. Tôi đã rất ngạc nhiên về chuyện này. "Những fan hâm mộ người Nhật của một diễn viên ở Hàn quốc đã quyên góp tiền để giúp đỗ các em nhỏ ở Mông Cổ..". Từ đó tôi đã nghiệm ra được một tấm lòng chân thật, tình yêu không biên giới, chủng tộc. Đó chính là trách nhiệm tối cao của tôi về "sự ảnh hưởng". Ít nhất thì mơ ước của tôi là cho tất cả các trẻ em không biết đến từ "nghèo khó"
      "Chỉ là Tình yêu"

      Nhiều người vẫn tự hỏi chính nghĩa là gì. Đối với tôi là chính nghĩa là "tình yêu". Nếu có 2 ngươi chia sẻ tình yêu thì tốt, 3 người thì càng tốt, 5 người thì càng tốt hơn nữa.

      Bây giờ sẽ chính thức bắt đầu. Tôi sẽ không chùn bước trước những hành động bất chợt. Tôi muốn giúp đỡ bắt đầu từ những người xung quanh tôi trước đã.Tôi muốn tạo nên một con đường mà có những câu chuyện để cho người ta thấy đáng để sống. Thế nên tôi muốn tạo nên Gilstory- nơi mà tụ họp của những tấm lòng chân thật muốn chia sẻ hạnh phúc với bất kì người nào.
      câu chuyện của Kim Nam-gil, câu chuyện của con đường mà Kim Nam-gil muốn đi, câu chuyện của những người cùng đi trên con đường ấy, tất cả những câu chuyện và con đường ấy đều được chứa đựng trong 'Gilstory'.